Mồ Côi
Đêm nằm nghe kể chuyện xưa
Ngày cha còn bé khi vừa lên năm
Trời đông gió rét căm căm
Màn trời chiếu đất cha nằm phơi sương
Mơ về mái ấm tình thương
Mong sao qua một đêm trường tái tê
Gió mùa hun hút triền đê
Mênh mông trời đất, đường về nơi đâu
Trẻ thơ bể khổ sông sầu
Nhìn quanh tám hướng một màu tối đen…
Đói cơm rách áo thành quen
Rãi khoai, mẩu sắn, ăn xin qua ngày
Hôm nào cha được vận may
Là lưng cháo loãng ăn mày người ta
Mồ côi cả mẹ lẫn cha
Họ hàng không có cửa nhà thì không
Trời mưa, gió bão bập bùng
Co ro ở dưới gốc sung đầu làng…
Nghe mà nước mắt chứa chan
Niềm thương cha cứ dâng tràn trong con
Mặc cho dòng lệ rơi tuôn
Lòng đau dao cắt tủi buồn cha ơi !
Cầu cho mưa gió ngừng rơi
Nơi miền xa ấy cho vơi khổ sầu
Con xin sẻ bớt nỗi đau
cho dù ký ức nhuốm màu thời gian….